Quả đúng là không chỉ riêng tôi, mà
rất nhiều người, nhất là những ai đã sinh ra và lớn lên ở thủ đô, đã ít
nhất 1 lần thưởng thức món ăn này, đều không dễ gì quên được. Đã từng ăn
bún ốc tại nhiều nơi Hà Nội, Hải Phòng và cả TP Hồ Chí Minh nhưng chẳng
đâu có thể sánh kịp vị ngon đạt tới độ tinh xảo như ở phủ Tây Hồ.
Ngày trước, ốc dùng để làm bún người
ta vớt luôn dưới lòng Hồ Tây, bởi lẽ ốc ở dưới rất nhiều và nhiều đến
nỗi một người cào tiếng đồng hồ là được cả gần tạ ốc rất béo và to. Bây
giờ Hồ Tây ít ốc nên người ta phải đi thu mua ốc tận nhiều nơi mà chủ
yếu là ốc bươu vàng hay ốc nhồi.
Cách làm bún ốc rất cầu kỳ:
Trước tiên phải chọn mua
được ốc và các đồ gia vị chính hiệu, ốc phải sống. Chọn bún Phú Đô thứ
thiệt. Khâu chuẩn bị nguyên vật liệu tốt chiếm tới 50% sự thành công.
Phải chọn loại ốc quế, con ốc to trung bình, màu vỏ óng vàng, béo tròn,
miệng đầy.
Khi làm ốc, động tác đập vỏ cũng phải
hết sức thận trọng, để tránh thịt ốc không bị giập nát. Sau đó đem bóp
muối để khử các chất nhớt và tanh, rồi ướp với các gia vị cần thiết
(không nên cho mỳ chính). Khi nào có khách ăn mới đổ ốc vào chảo để
chiên mỡ cho vừa chín tới, vừa dậy mùi thơm, vừa mềm thịt…
Tuyệt đối không được để lọt một tý nào phần thịt thâm cuối của ốc và phần ốc đang có trứng.
Nước dùng phải là nước sạch đã qua lọc
cẩn thận, không được lấy nước trực tiếp từ giếng khơi, hoặc không được
lấy nước máy còn mùi khử trùng hay chất sắt.
Nước dùng càng trong càng ngon. Pha
chế và cho gia vị cũng như các loại rau như lá lốt, xương xông, hành,
rau răm, tía tô, húng láng… cũng không được quá tiết kiệm hay quá ít.
Nếu cho các loại đó không hợp lý, bát bún ốc sẽ không có hương vị đặc
trưng.
Trước khi bưng ra cho khách ăn, người làm hàng phải pha vào nồi canh một lượng dấm vừa đủ để khử mùi tanh của ốc.
Còn một công đoạn nữa giúp cho bún ốc
thơm ngon, ăn một lần nhớ mãi hương vị độc đáo hơn bún ốc ở các vùng
khác là biết sử dụng một số dược thảo, mà chỉ có người vùng này biết.
Để làm tăng thêm vị ngon của bát bún
ốc, các chủ nhà hàng thường rất kỹ càng trong khâu chọn ốc. Ốc phải thật
béo và không được ngâm quá lâu.
Ngay cả bún cũng vậy, những nhà hàng ở
đây chỉ đặt duy nhất với một làng nghề sản xuất, đó là: Phú Đô ở huyện
Từ Liêm bởi lẽ sợi bún rất nhỏ, săn, không nhão và khi chan nước ăn vẫn
giòn mà dẻo mà lại không nát. Hơn thế nữa, bún lại trắng và được chế
biến hợp vệ sinh.
Bún ốc phổ thông, dân dã nhưng thật
đáo để, đã đi vào văn chương. Giờ đây ra đường thức ăn vật lạ đủ cả,
nhưng đố đánh đổ được bún ốc. Ngày lễ, Tết, nhất là rằm tháng Giêng, cả
nghìn người đổ về phủ Tây Hồ, thứ đặc sản ấy của Hà Thành làm ai ai cầu
lễ xong đều phải vào xơi, để rồi mềm môi trôi xuống bụng chả làm sao
quên được.
Nguồn: Internet
0 nhận xét:
Đăng nhận xét